Tôi tự thấy tôi là người ít có trải nghiêm trong chuyên tỉnh cảm (à mà tui cũng chẳng biết trong chuyện tình cảm có khái niệm trải nghiêm không nữa)….
Câu chuyện của tui là một câu chuyên tình buồn,nhưng nói buồn thôi thì chưa đủ……nhưng thui all rồi cũng sẽ qua…tôi luôn ngĩ như vậy mỗi khi gặp phải song gió trong chuyện tình cảm………hôm nay ngồi một minh tui tự hỏi rằng:có khi nào tình yêu không thành rồi lại thành một trò đùa quái dở k?biến người ta thành con rối….liệu có thể tha thứ cho những hành động như vậy không?chỉ thây uất ức mà không làm gì dược .Cách duy nhất mà tui nghĩ ra được bây giờ là im lặng….Lúc đó nhìn nhận và đánh giá về một người cũng chưa có gì là muộn đúng không??
Lời tâm sự thành thật
Câu chuyện của tui là một câu chuyên tình buồn,nhưng nói buồn thôi thì chưa đủ……nhưng thui all rồi cũng sẽ qua…tôi luôn ngĩ như vậy mỗi khi gặp phải song gió trong chuyện tình cảm………hôm nay ngồi một minh tui tự hỏi rằng:có khi nào tình yêu không thành rồi lại thành một trò đùa quái dở k?biến người ta thành con rối….liệu có thể tha thứ cho những hành động như vậy không?chỉ thây uất ức mà không làm gì dược .Cách duy nhất mà tui nghĩ ra được bây giờ là im lặng….Lúc đó nhìn nhận và đánh giá về một người cũng chưa có gì là muộn đúng không??
Lời tâm sự thành thật